Tại Cambridge, các nhà khoa học và nhà tâm lý học khí quyển đã hợp tác nghiên cứu lý do tại sao một số đám mây giống với động vật không thể cưỡng lại, một hiện tượng mê hoặc cả các nhà quan sát và chuyên gia bình thường. Theo Dr. Helen Moore, một nhà khoa học nhận thức hàng đầu tại Đại học Cambridge, trải nghiệm thị giác này chủ yếu được quy cho pareidolia — xu hướng não bộ nhận thức các mô hình quen thuộc trong các kích thích mơ hồ. Điều kiện khí tượng đóng một vai trò quan trọng trong việc định hình các đám mây mà con người diễn giải là động vật. Các loại mây cụ thể, đặc biệt là cumulus và stratocumulus, sở hữu lông mịn, các cạnh riêng biệt có lợi cho việc hình thành các hình dạng dễ nhận biết. Sự thay đổi về độ ẩm, gió và nhiệt độ ảnh hưởng đến cách những đám mây này trải dài và nén lại, đôi khi gợi lên những hình ảnh gợi nhớ đến ngựa, thỏ hoặc thậm chí là những sinh vật thần thoại. Sự kết hợp của các quá trình khí quyển động và nhận dạng mô hình thần kinh thúc đẩy hiện tượng quyến rũ này. Tiến sĩ. Moore giải thích, 'Bộ não của chúng ta có dây để tìm ý nghĩa trong tiếng ồn thị giác, một đặc điểm sinh tồn hiện cung cấp những khoảnh khắc hay thay đổi và kinh ngạc khi nhìn lên trên.' Sự giao thoa giữa khoa học và tâm lý con người này đảm bảo rằng bầu trời vẫn là một bức tranh mở cho nghệ thuật tự nhiên. Khi các kiểu thời tiết thay đổi nhanh hơn do động lực khí hậu, các hình dạng đám mây giống động vật này có thể xuất hiện với sự đa dạng và tần suất ngày càng tăng, không chỉ mang lại niềm vui thị giác mà còn là một dấu nhắc đầy cảm hứng cho nghiên cứu khoa học. Sự tương tác độc đáo này giữa các lực lượng tự nhiên và nhận thức của con người nhấn mạnh mối liên hệ sâu sắc giữa môi trường và nhận thức.